Rất nhiều người trong chúng ta luôn tự hỏi bản thân mình rằng: Tôi sẽ làm gì trong suốt quãng đời còn lại? Tôi nên đi học ở đâu? Tôi có nên nhận công việc này không, hay là chờ đợi một công việc nào khác tốt hơn? Tôi nên kết hôn với ai?
Cuộc sống luôn là một chuỗi những lựa chọn không có điểm kết thúc. Làm thế nào để chúng ta biết rằng chúng ta đang có những quyết định đúng đắn? Chúng ta có nên xem tử vi hay không? Hay là chúng ta nên gọi điện để tư vấn về tâm linh? Nghe theo lời khuyên từ các chuyên gia hay lắng nghe những gì con tim mách bảo?
Một độc giả chia sẻ: “ Mọi người đều nói về Thánh Linh, nhưng họ không hề đề cập đến việc làm thế nào để nhận biết được đó là tiếng Chúa. Tôi đã đọc nhiều quyển sách và chưa tìm thấy lời giải đáp cho việc đó. Thật dễ dàng để nói rằng. “Chúa muốn tôi rời khỏi nơi này, hay làm điều này điều kia và được phước trên đường đi bởi vì có Đức Thánh Linh. Bất cứ ai cũng có thể nhận biết được đường lối của mình và nghe được tiếng Chúa sẽ là người có thể thay đổi thế giới chứ không phải từ loài người hay là Satan”.
Chúa luôn muốn nói chuyện với chúng ta, và chắc chắn chúng ta nghe được tiếng của Ngài. Chúa muốn có mối quan hệ tốt và Ngài muốn trò chuyện cùng chúng ta. Đó là một sự giao tiếp hai chiều. Tại sao ư? Bởi vì bạn không thể thật sự có một mối quan hệ tốt với ai đó nếu chúng ta không có tương tác với họ. Làm thế nào để chúng ta biết rõ một người? Đó là khi chúng ta thường xuyên tương tác và giao tiếp với họ thông qua việc lắng nghe và trò chuyện.
Nó cũng giống với mối quan hệ của chúng ta với Đức Chúa Trời. Khi Ngài nói thì chúng ta lắng nghe. Khi chúng ta nói thì Ngài nghe.
Đức Chúa Trời yêu chúng ta nhiều đến nỗi mà Ngài đã ban Chúa Giê-xu đến để chết cho chúng ta và đền tội cho chúng ta. Ngài làm điều đó, để chúng ta có thể lại một lần nữa có mối quan hệ với Ngài. Trong sách Hê-bơ-rơ có nói đến lý do vì sao chúng ta có thể đến với sự hiện diện của Chúa….. “vì chúng ta nhờ huyết Đức Chúa Giê-xu được dạn dĩ vào nơi rất thánh” (Hê-bơ-rơ 10:19-20a).
Ngài muốn chúng ta được vui thỏa, phước hạnh và thành công trong kế hoạch mà Ngài đã sắm sẵn trên đời sống của chúng ta- để thông qua chúng ta phản ánh tình yêu và phước hạnh của Chúa trên mặt đất. Trong Giê-rê-mi 29:11 Chúa nói rõ về ý định của Ngài cho đời sống của bạn và của tôi. “Vì chính Ta biết chương trình mà Ta hoạch định cho các con; đó là chương trình bình an chứ không phải tai họa, để ban cho các con một tương lai và một hi vọng..”
Chúng ta thấy Sáng thế ký 3:8a, “… họ nghe thấy âm thanh của Đức Chúa Trời đi ngang qua vườn trong chiều mát…” Đó cũng là điều mà Chúa muốn làm cùng con cái Chúa ngày hôm nay. Ngài mong muốn đi cùng và giao tiếp với con cái của Ngài. Ngài muốn nói chuyện với chúng ta. Và Ngài muốn chúng ta lắng nghe và nói chuyện với Ngài. Và thật tuyệt vời là chúng ta có thể nghe thấy tiếng Chúa. Kinh Thánh chính là lá thư tình yêu mà Chúa viết cho nhân loại. Chúng ta được tạo dựng để giao tiếp với Ngài. Chúa Giê-xu nói ” Chiên Ta thì nghe tiếng Ta, Ta biết chúng và chúng theo Ta” Giăng 10:27.
Khi còn học ở cao đằng, tôi đã thực tập tại nơi sản xuất video cho một đài truyền hình địa phương. Vào một ngày, nhà sản xuất và tôi đã đi đến ghi hình một người phụ nữ trẻ làm việc ở bộ phận đối ngoại. Trong quá trình ghi hình, cô ấy đã cho chúng tôi biết rằng, gần đây cô đã mua một ngôi nhà với 2 căn phòng lớn trong sự ủng hộ của bố mình. Và dường như cô không thỏa mãn với những gì cô có. Cô băn khoăn: “”Làm sao tôi biết được đó có phải là một quyết định đúng đắn hay không?”
Dường như, tất cả mọi người chúng ta đều tự hỏi câu hỏi đó.
Là con cái của Đức Chúa Trời, chúng ta không phải bước đi trong bóng tối. Chúng ta tin chắc rằng chúng ta nghe được tiếng Ngài. Sứ đồ Phao-lô đã viết trong Rô-ma 8.14. ” Vì tất cả những ai được Thánh Linh của Đức Chúa Trời dẫn dắt đều là con của Đức Chúa Trời.” Ngụ ý của Kinh Thánh ở đây nói rằng, nếu chúng ta là con cái của Ngài, chúng ta sẽ được sinh lại lần nữa, chúng ta sẽ được dẫn dắt bởi Đức Thánh Linh.”
Và lời hứa này càng được bảo đảm khi chúng ta xem trong sách Thi Thiên 37:23- 24, ” Các bước của người thuộc về Đức Giê-hô-va được vững chãi, Ngài ưa thích đường lối người ấy. Dù người có vấp ngã cũng không nằm sải dài Vì Đức Giê-hô-va đưa tay nâng đỡ người ấy..”. Chúa sẽ định sẵn bước chúng ta đi, và ngay cả khi chúng ta không đi đúng ngay từ đầu, nếu chúng ta thật sự cố gắng để làm theo ý muốn của Ngài, Ngài sẽ nâng đỡ chúng ta và cho chúng ta một cơ hội thứ hai.
Phần khó khăn nhất của việc lắng nghe tiếng Chúa là bạn cần phải dành thời gian để nhận biết được tiếng Ngài – và cũng cần một tấm lòng khiêm tốn nữa. Giê-rê-mi 29:12-13 nói, “Bấy giờ các ngươi sẽ kêu cầu ta, sẽ đi và cầu nguyện ta, và ta sẽ nhậm lời. Các ngươi sẽ tìm ta, và gặp được, khi các ngươi tìm kiếm ta hết lòng..”.
Chúng ta không thể ra yêu cầu đối với Đức Chúa Trời Toàn Năng. Chúng ta cũng không đến bắt tay Ngài rồi nói “Được rồi, Chúa, bây giờ hãy để con lắng nghe Ngài.” Nhưng chúng ta có thể kêu cầu, tìm kiếm, gõ cửa và Chúa hứa rằng Chúa sẽ mở lối. Chúa sẽ bày tỏ chính mình Ngài cho những ai tìm kiếm Ngài một cách khiêm tốn.
Tác giả sách Châm Ngôn nói rằng suy nghĩ và ý muốn của chúng ta đi theo đường lối Ngài khi mà chúng ta trình dâng hoàn toàn đời sống mình cho Ngài. “Hãy phó các việc mình cho Đức Giê-hô-va, Thì những mưu ý mình sẽ được thành công.” (Châm ngôn 16: 3).
Chúa bày tỏ chính mình Ngài cho chúng ta và thông qua chúng ta khi chúng ta khiêm nhường tìm kiếm Ngài. Phân đoạn Kinh Thánh khá phổ biến trong Châm ngôn 3 giải thích về điều này. “Hãy hết lòng tin cậy Đức Giê-hô-va, Chớ nương cậy nơi sự thông sáng của con. Phàm trong các việc làm của con, khá nhận biết Ngài, Thì Ngài sẽ chỉ dẫn các nẻo của con” (Châm ngôn 3. 5-6).
Hê-bơ-rơ 5.14 nói cho chúng ta biết rằng chúng ta cần rèn luyện để nhận biết tiếng Chúa như thế nào. “Nhưng thức ăn đặc dành cho người trưởng thành là người nhờ thực hành mà luyện tập được khả năng phân biệt thiện, ác..” Bằng cách luyện tập, với mục đích sử dụng, chúng ta có thể phân biệt được đâu là tiếng Chúa, đâu là tiếng nói của xác thịt hay là ma quỷ. Hãy lắng nghe cẩn thận nếu như bạn là một cơ đốc nhân mới – hãy chắc chắn rằng bạn đang đi théo sự kêu gọi của Thánh Linh chứ không phải một âm thanh nào khác. Đôi khi xác thịt của chúng ta có thể kêu gào lớn (đặc biệt là khi bạn ở dưới sự thúc ép, hay là mong muốn làm một điều gì đó). Và Ma Quỷ là bậc thầy của sự dối trá – hắn là kẻ lừa dối trắng trợn nhất. Vậy làm thế nào chúng ta có thể biết được chúng ta có đang nghe tiếng Chúa hay không? Kinh Thánh cho chúng ta biết 7 chìa khóa, để thông qua đó chúng ta có thể đánh giá được. Hãy xem xét cẩn thận suy nghĩ, ý định của lòng mình, và những lời khuyên của người trưởng thành hơn có ảnh hưởng đến chúng ta cũng thông qua 7 chìa khóa cơ bản này:
1. Kinh Thánh
Cả Kinh Thánh đều là bởi Đức Chúa Trời soi dẫn, có ích cho sự dạy dỗ, bẻ trách, sửa trị, dạy người trong sự công bình, hầu cho người thuộc về Đức Chúa Trời được trọn vẹn và sắn sẵn để làm mọi việc lành (II Ti-mô-thê 3:16-17).
2. Đức Thánh Linh
Đức Thánh Linh nói với tấm lòngcủa chúng ta “:Chúa lại phán: Nầy là lời ước mà ta sẽ lập với nhà Y-sơ-ra-ên Sau những ngày đó: Ta sẽ để luật pháp ta trong trí họ Và ghi tạc vào lòng; Ta sẽ làm Đức Chúa Trời họ, Họ sẽ làm dân ta. Trong vòng họ sẽ chẳng có ai dạy bảo công dân mình Và anh em mình, rằng: Hãy nhìn biết Chúa; Vì hết thảy trong vòng họ, Từ kẻ rất nhỏ cho đến kẻ rất lớn đều sẽ biết ta, “(Hê-bơ-rơ 8:10-11).
3. Lời tiên tri (tiếng nói của tri thức, sự khôn ngoan và những điều đoán định)
” Chớ dập tắt Thánh Linh, Đừng khinh rẻ lời tiên tri. Hãy xem xét mọi sự, điều gì lành thì hãy giữ lấy.” 1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:19-21
4. Tư vấn khôn ngoan
“Một dân tộc sẽ sụp đổ vì thiếu chiến lược, Nhưng nhờ nhiều cố vấn nó sẽ chiến thắng. (Châm ngôn 11:14)
5. Sự xác nhận
"Nếu người không nghe, hãy đem một hai người theo với con đến gặp người, để nhờ lời của hai hay ba người làm chứng mà vấn đề được xác nhận." (Ma-thi-ơ 18:16).
6. Sự bình an của Đức Chúa Trời
"Hãy để sự bình an của Chúa Cứu Thế ngự trị trong lòng anh chị em. Đức Chúa Trời đã kêu gọi anh chị em hợp nhất trong một thân thể; lại phải biết ơn." (Cô-lô-se 3-15)
7. Hoàn cảnh/ Thời điểm
“ Sau đó, Phao-lô rời A-then qua Cô-rinh-tô. Tại đây, ông gặp một người Do Thái tên A-qui-la, sinh quán ở Bông-tu, mới cùng vợ là Bê-rít-sin ở Y-ta-li đến, vì hoàng đế Cơ-lốt đã ra lệnh trục xuất tất cả người Do Thái ra khỏi thủ đô Rô-ma. Phao-lô đi thăm họ, và ở lại làm việc với họ, vì ông sinh sống nhờ nghề may lều cũng như cặp vợ chồng này." (Công Vụ 18:1-3). Mối quan hệ giữa Phao-lô , A-qui-la và Bê-rít-sin – là kết quả của hoàn cảnh tạo dựng và thời điểm của nó, và trở thành những người đối tác chiến lược quan trọng nhất được nhắc đến trong sách Công vụ.
Nhiều lần Chúa dùng ba hoặc bốn chìa khóa để hướng dẫn chúng ta, đặc biệt khi chúng ta đang phải ra một quyết định quan trọng, thay đổi cuộc sống. Điểm mấu chốt, đó là quyết định lớn thì cần cầu nguyện nhiều. Nói cách khác, khi chúng ta hạ mình xuống trước mặt Chúa, tìm kiếm sự hướng dẫn của Ngài trong cuộc sống của chúng ta, thì Chúa – Ngài bổ lại linh hồn tôi, dẫn tôi vào các lối công bình, vì cớ danh Ngài. (Thi thiên 23:3)
Theo: CBN.com
Bạn có thói quen đánh giá, phán xét người khác? Bạn có dễ dàng tìm thấy lỗi của những người quanh mình? Nếu có, hãy cẩn thận vì đời sống thuộc linh của bạn đang gặp nguy hiểm!
Thái độ phê phán, chỉ trích có thể cản trở việc bạn đến với Chúa, làm bạn phân tâm khỏi các mục đích của Đức Chúa Trời cho cuộc sống mình.
Sao lại phán xét?
Chúng ta hay đánh giá, phán xét người khác vì sự ích kỷ của bản thân. Chúng ta cố gắng tìm lỗi của người khác để chứng minh mình thông minh, xinh đẹp, hạnh phúc, giàu có hơn. Nhưng đây là những lý do ích kỷ. Chúng ta đơn giản muốn cảm thấy tốt hơn về chính mình. Chúng ta phán xét khi người khác không làm những gì chúng ta yêu cầu, những gì chúng ta nghĩ là đúng. Thông thường đó là thành viên trong gia đình, bạn bè hoặc đồng nghiệp, những người không đáp ứng mong đợi của chúng ta. Ngay cả sự thất vọng cũng có thể dẫn đến thái độ phê bình. Khi cuộc sống không như chúng ta mong muốn, chúng ta sẽ che giấu nỗi thất vọng của mình bằng cách tìm kiếm lỗi ở người khác.
Phán xét
Tìm ra lỗi và phán xét người khác là một trong số điều dễ làm nhất. Nó dường như là bản chất tự nhiên của chúng ta. Nhưng Chúa Jesus bảo chúng ta đừng đoán xét “để mình khỏi bị đoán xét” (Ma-thi-ơ 7:1).
Chúa cũng giải thích tại sao thái độ xét đoán người khác lại nguy hiểm: “Vì các ngươi đoán xét người ta thể nào, thì họ cũng đoán xét lại thể ấy; các ngươi lường cho người ta mực nào, thì họ cũng lường lại cho mực ấy”(câu 2).
Khi ta đoán xét, đánh giá người khác, ta đã mời gọi sự phán xét lên chính mình. Kinh Thánh chép: “Sự đoán xét không thương xót kẻ chẳng làm sự thương xót; nhưng sự thương xót thắng sự đoán xét” (Gia-cơ 2:13).
Bằng cách đánh giá người khác, chúng ta che giấu thói đạo đức giả của chính mình. Khi các nhà lãnh đạo tôn giáo mang một người phụ nữ đến với Chúa Jesus vì tội ngoại tình, nhưng Chúa đáp: “Ai trong các ngươi là người vô tội, hãy trước nhất ném đá vào người” (Giăng 8:7). Không ai có thể ném một viên đá nào.
Chỉ có Chúa là Đấng được quyền phán xét con người (Rô-ma 14:4). Như sứ đồ Phao-lô đã nói: “Hỡi kẻ rất yêu dấu của tôi ơi, chính mình chớ trả thù ai, nhưng hãy nhường cho cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời; vì có chép lời Chúa phán rằng: Sự trả thù thuộc về ta, ta sẽ báo ứng” (Rô-ma 12:19)
Giải pháp cho thói quen phán xét
Kinh Thánh chép: “Đức Chúa Trời là quan án công bình” (Thi Thiên 7:11). Giải pháp cho việc phán xét, chỉ trích được tìm thấy trong sự hiểu biết về bản chất sự phán xét của Đức Chúa Trời. Kinh Thánh nói mọi người đều là tội nhân. Tội lỗi đã làm đứt gãy mối liên hệ giữa Đức Chúa Trời và loài người, rất xứng đáng bị xét đoán (Rô-ma 3:23, 6:23).
Bất kể chúng ta nghĩ mình “tốt” thế nào, “Chúng tôi hết thảy đã trở nên như vật ô uế, mọi việc công bình của chúng tôi như áo nhớp” (Ê-sai 64:6). Chúng ta không thể bù đắp cho những điều tồi tệ đã làm. Đối diện với chính mình, chúng ta xứng đáng nhận sự phán xét từ Đức Chúa Trời: sự chết và đau đớn đời đời, ở nơi Kinh Thánh mô tả “hồ có lửa và diêm cháy bừng bừng” (Khải Huyền 19:20).
Chỉ có Đức Chúa Trời được quyền phán xét tội lỗi chúng ta. Vì vậy, Ngài đã sai con Ngài đến thế gian để trả giá cho tội lỗi chúng ta. Đức Chúa Jesus Christ đã mang lấy sự phán xét của chúng ta trên chính Ngài và đã chết thế chúng ta. Đổi lại, Thiên Chúa ban cho chúng ta tất cả ơn phước Ngài – bao gồm cuộc sống vĩnh cửu, sự tha thứ, bình an, niềm vui và hy vọng – nếu chúng ta công nhận Chúa Jesus là Chúa và Đấng Cứu Rỗi.
Nếu chúng ta thực sự hiểu sự phán xét mà mỗi người chúng ta xứng đáng nhận được từ Đức Chúa Trời, chúng ta sẽ ít có xu hướng đánh giá, phán xét người khác.
Ban ân điển
Bạn đã học được việc nhận ân sủng và lòng thương xót của Đức Chúa Trời chưa? Đây là bước đầu để vượt qua thói quen phán xét. Nếu bạn chưa bao giờ cảm ơn Chúa Jesus đã mang lấy hình phạt mà bạn xứng đáng nhận, hãy làm ngay bây giờ. Chỉ cần ăn năn tội lỗi và dâng cuộc đời bạn cho Ngài (Công-vụ 3:19, Rô-ma 10:9,10).
Nếu bạn biết Chúa Jesus là Cứu Chúa của bạn, hãy tạ ơn Ngài vì ân điển và lòng thương xót của Ngài. Cảm ơn Ngài đã tha thứ cho tội lỗi bạn. Cảm ơn Ngài vì đã cho bạn cơ hội thứ hai trong đời.
Bây giờ, bạn hãy ban ơn và thương xót người khác, Chúa Jesus phán: “Các ngươi đã được lãnh không thì hãy cho không“ (Ma-thi-ơ 10:8). Thay vì phán xét, hãy mở rộng tình yêu của Chúa cho những người xung quanh, hãy bắt đầu từ những người trong gia đình, bạn bè, đồng nghiệp. Thông thường, chính những người thân cận của chúng ta hay bị chúng ta phán xét khắc nghiệt nhất.
Từ nay, mỗi khi bạn cảm thấy muốn phán xét người khác, hãy làm theo chỉ dẫn của Chúa Jesus: nhìn lại cuộc đời bạn trước tiên (Ma-thi-ơ 7). Hãy cầu xin Chúa tha thứ mọi tội lỗi bạn, rồi bạn sẽ khám phá tại sao bạn lại không thể, không được, không có quyền đoán xét người khác.
Hãy nhớ rằng rất dễ đoán xét người khác. Lỗi lầm của người khác thường rất dễ nhìn thấy. Song, chúng ta cần vị tha thay phán xét. Bởi Đức Chúa Trời đã ban cho bạn lòng thương xót, Ngài đã trả nợ tội lỗi cho bạn. Bây giờ, nợ duy nhất bạn phải trả là mang tình yêu thương và lòng thương xót của Người cho người khác, vì “Sự đoán xét không thương xót kẻ chẳng làm sự thương xót; nhưng sự thương xót thắng sự đoán xét” (Gia-cơ 2:13).
Cuối cùng, hãy chắc chắn bạn dành thời gian với Chúa để cầu nguyện, học Kinh Thánh. Khi đọc Kinh Thánh, hãy cầu xin Đức Chúa Trời giúp bạn kiên nhẫn với những người xung quanh. Theo thời gian, bạn sẽ được thay đổi từ một người ưa tìm lỗi nơi người khác, trở thành người có lòng vị tha, có cái nhìn đầy ân điển khi học cách sống như Chúa Jesus đã sống.
Cầu nguyện
Nếu bạn là người hay tìm lỗi, hãy quay lại với Chúa và kêu cầu Ngài giải phóng bạn:
“Lạy Chúa Jesus, con xin lỗi vì những lúc con đã cho phép thái độ phán xét, xét đoán người khác cai trị con. Xin hãy tha thứ cho con. Xin giúp con nhớ đến lòng thương xót của Ngài đối với con, để con có thể sống với lòng thương xót của Ngài với người khác. Cảm ơn Ngài rất nhiều vì đã yêu thương con, con cầu nguyện trong danh Chúa Jesus Christ. Amen!“
Giăng 8:7 – Không ai đủ tiêu chuẩn để phán xét người khác.Ma-thi-ơ 7:1-2 – Ảnh hưởng của việc phán xét.
Gia-cơ 2:1-13 – Cạm bẫy của những sự đoán phạt.
I Phi-e-rơ 2:1-3 – Phương thuốc cho việc phán xét.
Phi-líp 4:4-8 – Học cách sống trong Chúa với mọi người.
Phải khiêm nhường đến điều, mềm mại đến điều, phải nhịn nhục, lấy lòng thương yêu mà chiều nhau Ê-phê-sô 4:2
Theo: news.oneway.vn