MẮT MỞ
Thánh Kinh, Lời Chúa tặng ban,
Mắt lòng ta thấy, muôn vàn điều hay.
Mọi loài vạn vật đất này,
Không dưng mà có, để nay người dùng.
Quyền năng Thiên Chúa khôn cùng,
Chỉ bằng Lời phán, khoanh vùng đất đây.
Mặt trời soi sáng ban ngày,
Ban đêm trăng tỏ, trời đầy những sao.
Đất , trời khoảng cách là bao?
Khôn ngoan Thiên Chúa, làm sao người dò?
Mọi loài, mọi thứ, Chúa cho,
Loài người quản trị, chăm lo vun trồng.
Nơi người, sự sống cho không,
Là nhờ Ân sủng mênh mông từ Trời.
Chúa cho người sống một đời,
Đất này quyết định rồi thời về đâu?
Thánh Kinh, Lời Chúa có câu:
Ai tin được cứu, chẳng đâu ngoài Ngài.
Chúa Trời chẳng vị nể ai,
Ngài Là Công Chính, Danh Ngài Thánh Thay.
Hỏi người từng sống đất này:
Có ai toàn thiện những ngày trần gian?
Vì yêu, chính Chúa đã ban,
Hồng ân cứu rỗi, chứa chan tình Trời.
Yêu người, yêu lắm người ơi!
Ăn năn, xưng tội, Chúa Trời thứ tha.
Con Ngài đã chết thế ta,
Đấng thời vô tội, Chúa Cha đẹp lòng.
Tin Ngài, người nhận nhưng không,
Công bình, thánh thiện ở trong Con Ngài.
Để rồi cho tới một mai,
Qua đời trần tạm, cùng Ngài về Thiên.
Trời, người hoan hỉ đoàn viên,
Đời đời bên Chúa, Cha Hiền Chí Cao.
Còn người chối bỏ thì sao?
Thánh Kinh tuyên phán, Trời Cao định rằng:
Đớn đau cả cõi vĩnh hằng,
Mãi xa cách Chúa, chẳng chi sầu bằng.
Yêu người, người có biết chăng?
Thiết tha mời gọi, Chúa hằng đợi anh.
Giê Xu, Cứu Chúa hoàn thành,
Ban ơn cứu rỗi, gọi anh tin Ngài...
Peine 20.08.2019
Tác giả: Anh Bình Tin Lành