Dưới đây là 5 lý do mà con cái của bạn không muốn tới nhà thờ và làm thế nào bạn có thể thay đổi điều đó.
1. Đời sống hai mặt
Tôi biết một vài trẻ trở nên chán nản với cộng đồng Cơ đốc nhân và Hội Thánh, chủ yếu là do sự giả hình của cha mẹ chúng. Các con nói với tôi rằng cha mẹ con sống ở nhà một kiểu, ở hội thánh lại kiểu khác. Khi tôi nghe mọi người nói rằng hội thánh đầy những kẻ giả hình, một người đàn ông đã nói với tôi rằng: “Vâng, luôn có chỗ cho hơn một người nữa”. Sự thật là thế gian này đầy những kẻ đạo đức giả, và đôi khi chúng ta cũng nằm trong số đó, nhưng khi rõ ràng là những người làm cha mẹ sống giả dối lại đang gây ra cho những đứa con của mình thấy tôn giáo chỉ như vẻ bề ngoài, phô trương cho mọi người thấy thay bằng việc có mối quan hệ cá nhân với Chúa Giê-xu. Tôi biết mình phải đưa tay lên và nhận tội. Tôi nghĩ tất cả chúng ta phải làm như vậy. Con trẻ có thể thấy nhà thờ như là một chốn vui chơi nơi mà chúng có thể làm một kiểu nhưng sống một kiểu khác. Có những điều bạn nói ở nhà, mà bạn không bao giờ nói ở Hội Thánh; giống như là những bậc cha mẹ đang sống cuộc sống hai mặt vậy. Trở lại việc tôi nhận tội lỗi mình, tôi cố gắng chăm chỉ và trở nên đáng tin cậy hơn, thay cho việc ở hội thánh làm một kiểu, ở nhà lại làm kiểu khác.
2. Không có mối quan hệ cá nhân với Đấng Christ
Bất kỳ một đứa trẻ nào được sinh lại, thì nên bộc lộ ít nhất một vài sự khát khao muốn biết nhiều hơn về Đấng Christ. Một người dù trẻ hay già thì cũng là một tạo vật mới của Đấng Christ (II Cô-rinh-tô 5:17), sẽ có những khao khát và đam mê mới về một vài điều, và họ làm mọi cách để được đến nhà thờ học biết nhiều hơn về Chúa Giê-xu; tuy nhiên, nếu không đọc Kinh Thánh, không có đời sống cầu nguyện hay bất cứ sự quan tâm nào về Đức Chúa Trời hay Kinh Thánh, con của bạn có thể sẽ không được cứu. Chúng ta không thể trông mong người không có Thánh Linh của Chúa khát khao điều gì về Ngài. Đó có thể là việc chúng không bao giờ có được sự bày tỏ phúc âm. Có thể các con trẻ không biết ăn năn và đặt niềm tin nơi Chúa Giê-xu là gì. Chúng có thể cũng không biết được cứu là gì và làm sao để được cứu. Trẻ có bị kết án vì tội lỗi của mình không? Nếu không, chúng sẽ không được cứu. Đó có thể là việc Đức Chúa Trời chưa đem chúng đến sự ăn năn (nếu Ngài có ý định đó) hoặc có thể Ngài sẽ không gọi chúng nữa. Chúng ta không thể lúc nào cũng biết được điều gì xảy ra trong đầu của trẻ. Điều mà tất cả những bậc làm cha mẹ có thể làm cho con cái của mình đó là cầu nguyện cho chúng, yêu thương chúng và tin cậy Chúa bằng cả linh hồn mình.
3. Mục vụ thiếu nhi còn yếu kém và khiếm khuyết
Mấy năm trước, tôi có thăm một hội thánh nơi có những giáo viên trẻ tài năng nhất mà tôi biết. Trong khi họ đang phục vụ ở hội thánh mỗi sáng Chúa nhật, cô giáo phụ trách đưa chúng tôi xuống tầng dưới và cho thấy có một “hội thánh thiếu nhi”. Cô ấy nhận nhiều người trẻ tham gia vào công tác “phục vụ” này. Nếu hội thánh của bạn không có mục vụ cho giới trẻ, các lớp Trường Chúa nhật hoặc ít nhất là một vườn ươm nuôi dưỡng, làm giàu Kinh Thánh, thì nguyên nhân khiến trẻ không muốn đi nhà thờ là vì không có việc gì cho chúng làm. Suy nghĩ về điều này, thiếu nhi được yêu cầu ngồi yên, tập trung 1 tiếng hoặc 1,5 tiếng đồng hồ, trật tự, không di chuyển, điều mà đối với những người trưởng thành cũng khó làm, mà không xem xét đến việc nó sẽ khó khăn như thế nào đối với con trẻ. Khi đứa con trai cả của tôi đủ tuổi để ngồi với chúng tôi trong nhà thờ, tôi đã cho con những cuốn sách dựa trên những điều căn bản của Kinh Thánh, với các trang giấy nhiều màu sắc, mê cung, đánh dấu, ghép từ, và các câu Kinh Thánh. Tôi không nói mọi việc đã được giải quyết, nhưng nó khiến con trai tôi dễ dàng ngồi yên trong thời gian dài. Khi con lớn hơn, tôi mong đợi nó sẽ mang Kinh Thánh của mình đi và cố gắng làm theo những gì đã đọc trong Kinh Thánh. Điều này giúp con tập trung sự chú ý hơn một chút.
4. Thật nhàm chán
Tôi đã nghe một người mẹ nói rằng “Nếu mẹ nghe thấy con kêu chán một lần nữa, con sẽ bị cấm túc”. Đương nhiên điều này cũng đúng. Cuộc sống đôi khi cũng rất nhàm chán. Kinh Thánh không bao giờ hứa là điều đó không có, đó chỉ là cách sống mà thôi. Không có một đứa trẻ nào muốn đến, ngồi và “lắng nghe” hàng tiếng đồng hồ, nhưng khi nghĩ về điều này, chúng ta thấy rằng đánh răng cũng là một việc khá nhàm chán, đến gặp nha sĩ và đợi cho tới lượt hẹn của mình cũng rất nhàm chán, đi gặp bác sĩ cũng rất nhàm chán. Chúng ta làm tất cả những điều mà trẻ thấy “nhàm chán”, nhưng một vài điều như vậy đôi khi lại rất cần thiết. Là cha mẹ, chúng ta có thể không thích điều này, nhưng chúng ta cũng cần phải chấp nhận một thực tế rằng con trẻ không phải luôn yêu thích việc đến nhà thờ. Miễn là chúng vẫn đang ở tuổi vị thành niên, chúng không thể từ chối nơi chúng đến vào mỗi sáng Chúa nhật. Con trai cả của tôi, bây giờ đã có con, nói với tôi rằng tất cả khoảng thời gian trong hội thánh, dù trông có vẻ như nó đã không hề lắng nghe gì, nhưng thực ra nó đã lắng nghe. Nó nói không phải mọi thứ đều vào tai này và ra tai kia, một vài điều được giữ lại, và đó là điều tốt. Con trẻ không muốn đi nhà thờ vì chúng cảm thấy nhàm chán, như là những bệnh nhân đang chờ phẫu thuật. Chúng sẵn sàng thấy “buồn chán” vì chúng biết đây là điều mà chúng cần nhất.
5. Bạn bè của trẻ
Có một nguyên nhân khác khiến con của bạn không muốn đến hội thánh là vì chúng không có bạn bè ở đó. Cũng có một vài đứa trẻ khác tham gia nhưng không phải cùng độ tuổi. Có thể hội thánh không có trẻ con, thậm chí bạn bè của chúng là những người rất gay gắt về những việc liên quan đến chính trị và tôn giáo. Điều này có thể tạo ra sự cản trở khi một trong những người bạn của trẻ muốn đến một vài nơi mà con trẻ của bạn không thể đến bởi vì “chúng đi nhà thờ”. Trẻ có thể mất đi một số ít những người bạn thân không cùng niềm tin, nhưng tôi tin rằng nếu chúng cố gắng hết sức, thì cho dù thế nào cũng không mất đi những người bạn của mình. Đôi khi các con phàn nàn rằng chúng không biết bất kỳ ai hay không có lấy một người bạn ở trong hội thánh. Các bậc cha mẹ có thể tham gia vào các hoạt động nhóm ở trong hội thánh hoặc có những cuộc gặp mặt bên ngoài với cha mẹ của những đứa trẻ khác để gắn kết các con. Khi con trai nói với tôi, “không ai thích con, con không có bất kỳ một người bạn nào trong hội thánh”, tôi đã nói với con rằng, “Để tìm một người bạn, hoặc để trở thành một người bạn…thì việc đầu tiên con phải làm là yêu bản thân mình trước”.
Lời kết
Mỗi người trong chúng ta sẽ đối mặt với Chúa vào một ngày không xa và phải khai trình mọi lời hư không và hành động vô nghĩa, chúng ta không thể nói “Chúa đợi con, hãy để con đi cùng với cha con… Chúa đợi con một lát, hãy để con đi cùng với mẹ của con”. Không ai có thể đứng ở đó thay bạn. Cũng giống như một tòa án pháp luật, thẩm phán sẽ không yêu cầu gặp mẹ của bạn, hoặc yêu cầu anh của bạn tới. Bạn sẽ không được tha thứ vì bạn có một tuổi thơ tồi tệ. Vâng, bố mẹ của bạn không hoàn hảo, nhưng cả bạn và tôi cũng như vậy thôi! Chúng ta sẽ đối mặt với sự phán xét của Đức Chúa Trời trên tất cả những công việc đã làm trong cuộc đời của chúng ta (Khải huyền 20:12) nhưng Đức Chúa Trời đã mang chúng ta tới sự ăn năn, và chúng ta đã đặt niềm tin của mình nơi Đấng Christ, thì sẽ không bị xét đoán tội lỗi của bản thân nữa. Mọi thứ đã xong là nhờ sự tha thứ. Đức Chúa Trời không còn thấy những điều cũ trong chúng ta nữa, mà thay vào đó Ngài thấy được sự công chính của Đức Chúa Giê-xu (II Cô-rinh-tô 5: 21).
Theo: hoithanhhanoi.com