Trong gần 10 năm kể từ khi lần đầu tiên tôi viết loạt bài về hẹn hò theo Kinh Thánh, tôi và các tác giả không cùng đất nước khác đã giải quyết một lượng kha khá các câu hỏi cụ thể với nhiều sắc thái về mối quan hệ hẹn hò.
Những năm tháng gần đây cũng có thấy các cuộc thảo luận mạnh mẽ hơn về vấn đề liệu Kinh Thánh thực sự có bất cứ điều gì thực tế hay cụ thể để dạy chúng ta về hẹn hò hay không. Vì vậy, tôi nghĩ rằng thật hữu ích khi đặt câu hỏi này một lần nữa: chính xác thì Kinh Thánh nói gì về hẹn hò?
Câu trả lời theo nghĩa đen, dĩ nhiên là “không có gì”. Không chỉ những từ như “hẹn hò” hay “tán tỉnh” còn chẳng xuất hiện trong Kinh thánh, mà Kinh Thánh còn không bao giờ mô tả các hiện tượng xã hội học về một cuộc gặp gỡ giữa người nam và người nữ chưa có gia đình, quyết định theo ý riêng mình tiến triển thành một cặp qua từng giai đoạn thân quen, lãng mạn rồi tới hôn nhân. (Nhã Ca có vẻ gần gần nhất, nhưng nó giống một bài thơ tình dạy người ta cách biểu hiện tình cảm và ham muốn xúc cảm trong bối cảnh hôn nhân nhiều hơn.)
Còn một điều quan trọng nữa, như tôi đã nhấn mạnh trong các mục khác, không xem xét một cách võ đoán Kinh Thánh có nhiều ý nghĩa đối với việc hẹn hò hơn là cho là như vậy – đặc biệt là trong văn cảnh và bối cảnh sai của Kinh Thánh. (Ví dụ, câu chuyện của Gia-cốp và Ra-chên không đại diện cho ý tưởng rằng bảy năm là khoảng thời gian dài đủ cho một mối quan hệ hẹn hò – hoặc chế độ đa thê là ỔN! Và câu chuyện của Ru-tơ và Bô-ô không phải là một ví dụ về một người phụ nữ “bắt đầu trước” tương tự như với một mối quan hệ hẹn hò hiện đại.
Vì vậy, tất cả điều đó đặt chúng ta vào đâu? Liệu thực tế rằng Kinh Thánh không ghi rõ ràng về hẹn hò có nghĩa là nó không có gì thực tiễn hay thẩm quyền để dạy cho chúng ta về cách thức tiến hành một mối quan hệ hẹn hò hay không?
Tính đầy đủ của Kinh Thánh
Học thuyết về sự đầy đủ của Kinh Thánh cho rằng Kinh Thánh hướng dẫn và dạy cho chúng ta thẩm quyền trong mọi lĩnh vực đức tin và đời sống, và rằng không có phần nào trong cuộc sống ta mà Kinh Thánh không chạm đến. II Ti mô thê 3: 16-17 dạy chúng ta rằng “Cả Kinh Thánh đều được Đức Chúa Trời cảm thúc, có ích cho sự dạy dỗ, khiển trách, sửa trị và huấn luyện trong sự công chính, để người của Đức Chúa Trời được toàn vẹn và sẵn sàng cho mọi việc lành.” Sự dạy dỗ, khiển trách, sửa trị đó có thể được chỉ ở mức độ nguyên tắc căn bản trong một số lĩnh vực của cuộc sống (như hẹn hò), nhưng dù trường hợp nào đi nữa cũng sẽ như vậy.
Làm thế nào chúng ta có thể tìm kiếm phân đoạn Kinh Thánh về một chủ đề mà có thể chỉ là gián tiếp đề cập đến trong Kinh Thánh (hoặc đánh giá những gì người khác đã viết về một chủ đề như vậy) mà không bị quá thô trên một khía cạnh hoặc không thích hợp với bối cảnh Kinh Thánh trên một khía cạnh khác? Ý tưởng quan trọng nhất cần lưu ý là khi chúng ta đọc Kinh Thánh để được hướng dẫn “gián tiếp”, chúng ta phải đảm bảo rằng chúng ta có ý thức về văn cảnh, bối cảnh và ý định của tác giả.
Ví dụ, câu chuyện của Gia-cốp và Ra-chên được tìm thấy trong sách Sáng Thế Ký là một câu chuyện lịch sử. Điểm chính của tác giả trong phần Sáng Thế Ký là để mô tả những câu chuyện của Gia-cốp và Ra-chên như một phần của câu chuyện lớn hơn về Đức Chúa Trời và kế hoạch cứu chuộc của Ngài, chứ không phải để “kê đơn” (để xác nhận hay hướng dẫn) bất cứ điều gì về hành vi của họ. Điều đó đóng vai trò như thế nào? Điều đó có nghĩa là mặc dù Gia-cốp cuối cùng đã lấy hai vợ, nhưng thực tế là trong một câu chuyện lịch sử không hề chồng chéo lên lời giảng dạy trực tiếp của Phao-lô về hôn nhân ở Ê-phê-sô, I Cô-rinh-tô và các chỗ khác rằng hôn nhân phải là giữa một người nam và một người nữ.
Nếu bạn đọc Kinh Thánh và không chắc chắn về văn cảnh hay ngữ cảnh của một đoạn hoặc ứng dụng của nó vào một chủ đề nhất định, một quyển Kinh Thánh được nghiên cứu tốt có thể rất hữu ích.
Vì vậy, ghi nhớ những thứ như văn cảnh và bối cảnh, một số các nguyên tắc Kinh Thánh phổ quát có thể hướng dẫn chúng ta trong các câu hỏi cụ thể hơn về việc làm thế nào để hẹn hò theo cách làm vinh hiển Đức Chúa Trời? Tuân theo một số ý tưởng cơ bản dưới đây, bạn sẽ thấy, chúng có xu hướng củng cố và gây dựng lẫn nhau
1/ Một số mức độ của mối quan hệ tình cảm và vật chất được dành riêng chỉ cho hôn nhân.
Nhã Ca nói cho chúng ta trong nhiều đoạn không phải là để “khuấy động lên hoặc đánh thức tình yêu cho đến khi nó thỏa nguyện” (2:7, 3:5). Giải thích xác đáng, chính thống cho những lời này là chỉ thị cho người nam và người nữ, không liên quan đến những cách khơi dậy hoặc khiêu khích ham muốn tình dục hoặc một mức độ cao hơn, đặc biệt về sự thân mật cho đến khi điều đó là thích hợp (ví dụ, trong bối cảnh của cuộc hôn nhân được minh họa trong cuốn sách).
Tương tự như vậy, I Tê-sa-lô-ni-ca 4:1-8 cảnh báo chúng ta tránh sự dâm dục và sử dụng cơ thể theo cách thánh thiện với lòng tôn kính hơn là ham muốn, và rằng chúng ta không nên “vi phạm hay làm sai” với người khác trong vấn đề này.
Nhiều học giả đã cho rằng ngoài những tác động tình dục rõ ràng trong phân đoạn, có một ứng dụng quan hệ phổ quát hơn mà không phải là để chúng ta “lừa dối” nhau trong lĩnh vực tình dục và các mối quan hệ bằng cách ám chỉ một mức độ hôn nhân cam kết bằng lời nói và hành động mà không tồn tại. Nói cách khác, chúng ta không nên “hành động” chỉ bởi cảm xúc và thân mật thể chất cho đến khi chúng ta đã khẳng định sự cam kết trong mối quan hệ.
Ý tưởng cho rằng chúng ta sẽ để ý tới một số mức độ của mối quan hệ chỉ có trong hôn nhân sẽ khiến chúng ta quan tâm hơn khi bước vào các mối quan hệ mà biểu hiện sự cám dỗ để dấn bước vào vùng “hôn nhân” có sự thân mật tình cảm và thể chất đồng hành, và tình trạng đặc biệt mà đối tác hẹn hò với xu hướng chiếm trọn cuộc sống của chúng ta. Một khi chúng ta đã thừa nhận rằng hẹn hò không phải là một cuộc làm ăn để đạt được sự thân mật, thì chúng ta sẽ có suy nghĩ thánh khiết và tránh nhiệm hơn về mức độ thân mật trong mối quan hệ.
2/ Tà dâm là một tội lỗi nghiêm trọng chống lại Đức Chúa Trời và người khác, và chúng ta cần chủ động tránh.
Kinh Thánh nói về tội lỗi tình dục là vô cùng nghiêm trọng, vừa là một tội chống lại Chúa Trời và vừa chống lại người mà chúng ta phạm tội cùng. Một lần nữa, Rô-ma 13 nói rằng đừng làm hại người lân cận mình và sau đó chỉ ra dâm dục như một tội lỗi vậy. Một số đoạn nói với chúng ta rằng tình dục vô đạo đức (mà không ăn năn) sẽ không được vào Nước Thiên Đàng (Ga-la-ti 5), và Châm ngôn trình bày rất nhiều cảnh báo chống lại tội lỗi đó (ví dụ, Châm ngôn 6: 20-7: 27). Đầu tiên Cô-rinh-tô 6:18 hướng dẫn chúng ta “chạy trốn khỏi sự dâm dục”, và Ê-phê-sô 5:3 cảnh báo rằng phải “thậm chí không được có một ý nghĩ” trái đạo đức như vậy giữa các tín hữu với nhau.
Liên quan đến sự tà dâm, Kinh Thánh cũng tạo nên một cuộc tranh luận mạnh mẽ từ sự im lặng: Không có bất cứ chỗ nào trong Kinh Thánh đề cập đến các hành động thể chất, lãng mạn ngoài hôn nhân mà không được mô tả là tội lỗi và điều đó không dẫn đến những hậu quả tiêu cực cho người có liên quan.
Kinh Thánh dường như đưa ra hướng dẫn mạnh nhất có thể rằng tội tà dâm phải được chủ động tránh một cách tích cực, và rằng bối cảnh thánh khiết duy nhất cho hoạt động tình dục là hôn nhân (Nhã Ca 2:7).
3/ Chúng ta nên đối xử với mọi tín hữu – những người không phải là vợ chồng của chúng ta như một người anh chị em trong Chúa.
Có thể gọi đây là hệ quả tích cực của các nguyên tắc tội lỗi tình dục. Kinh Thánh coi hôn nhân như một mối quan hệ độc đáo duy nhất, không chỉ bởi tình trạng của nó, mà còn bởi các ý nghĩa liên quan đến tình trạng đó. Như đã thảo luận, Nhã ca có vẻ là một minh họa dài cho ý tưởng đó. Ê-phê-sô 5:22-33 cũng xem hôn nhân là cao nhất trong mức độ cam kết, ràng buộc mối quan hệ, sự thân mật và là một minh hoạ của Tin Lành. Những người nếu không là vợ hay chồng của chúng ta dường như rơi vào một trong nhiều danh mục khác mà đều không có tình yêu thể xác như là “gia đình”.
I Ti-mô-thê 5 dạy chúng ta đối xử với những người đàn ông lớn tuổi “Đừng nặng lời quở trách người già cả, nhưng hãy an ủi họ như cha, cư xử với các thanh niên như anh em, các bà cao tuổi như mẹ, các thiếu nữ như chị em, với tất cả sự thanh khiết.” (1 Ti-mô-thê 5:1-2). Đó là phân đoạn ngắn bao gồm tất cả mọi người, và không ai trong số những mối quan hệ đó liên quan đến khơi gợi dục cảm. Và tác giả cho rằng không có ngoại lệ cho các văn cảnh bạn trai hoặc bạn gái. Chúng ta không nên cho rằng vì xã hội phương Tây hiện đại cho phép trạng thái đặc biệt cho mối quan hệ hẹn hò, Kinh Thánh thì không. Theo như Kinh Thánh, “hẹn hò” chỉ là một văn cảnh nhỏ trong “anh chị em trong Chúa”.
Nguyên tắc yêu thương người khác như những anh chị em trong Chúa này cũng mưu cầu đời sống tâm linh tốt cho người khác nữa. I Ti mô thê 5:1 dạy chúng ta “khích lệ” nhau trong mối quan hệ. Rô-ma 13 và 14 hướng dẫn chúng ta yêu thương nhau như hàng xóm, để tránh gây vấp phạm cho những người khác, làm việc vì ích lợi cho linh hồn người – và Phao-lô đưa tội tà dâm (ví dụ, hoạt động tình dục ngoài hôn nhân) làm một ví dụ về sự đối nghịch với tình yêu thương.
Điểm mấu chốt là ngay cả khi chúng ta hẹn hò với nhau với mục đích tìm kiếm một người bạn đời, chúng ta tốt nhất nên bảo vệ lẫn nhau một cách lý trí và gìn giữ tính duy nhất của hôn nhân bằng cách giảm thiểu mức độ mà chúng ta bắt đầu từ mối quan hệ anh/chị em và bắt đầu đối xử với nhau theo cách chúng ta sẽ một ngày nào đó đối xử với chồng hoặc vợ của chúng ta.
Trên đây là một số nguyên tắc phổ quát, cơ bản trong Kinh Thánh dường như chỉ ra chúng ta nên hẹn hò “như thế nào”.
Theo: hoithanhhanoi.com