Chúa có đang kêu gọi quý vị phục vụ Ngài trong mục vụ không? Trước tiên, đó là câu trả lời lớn: CÓ.
Đức Chúa Trời kéo những người bị hư mất đến với Ngài để Ngài cứu họ và mong muốn của Ngài là tất những người được cứu phục vụ mọi người. Vì vậy, nếu quý vị là một người tin Chúa, quý vị đang được kêu gọi. Tuy nhiên, rõ ràng sẽ có một kiểu “kêu gọi” mà dành riêng những cá nhân nào đó cho chức vụ lãnh đạo mục vụ. Trong Tân ước thì đề cập đến những người như sứ đồ, tiên tri, truyền đạo, mục sư và giáo viên. Và họ được ban cho Hội thánh để giảng dạy, giảng đạo, chăn bầy, trang bị và hướng dẫn.
Nên chú ý rằng mọi người trong thân thể Đấng Christ có giá trị và tầm quan trọng như nhau. Chúng ta phục vụ trong nhiều chức năng khác nhau nhưng khoảng cách giữa “giáo sĩ” và “người thế tục” là một điều được giả định. Tất cả những người tin Chúa đều là “giáo sĩ” mặc dầu một số ít nhận được sự kêu gọi đặc biệt để nhận trách nhiệm chăm lo cho sự lành mạnh và ích lợi của Hội thánh trong vai trò là người chăn bầy theo dấu chân Chúa Giê-xu.
Một vài trong số những lãnh đạo này được trả công và một số không. Một vài người làm việc cho Hội thánh trọn thời gian, một số làm việc bán thời gian và những người khác làm công việc trên cơ sở tình nguyện. Bất kể mối quan hệ chính thức với một Hội thánh cụ thể, họ được kêu gọi với trọng trách ở tầm cao hơn với mục đích cho sự trưởng thành của thân thể của Đấng Christ. Vì vậy họ giảng đạo, họ lãnh đạo, họ tư vấn, họ giám sát, họ đưa ra khải tượng để hoàn thành Đại mạng lệnh của Chúa.
Đây là một câu hỏi trị giá hàng triệu đô giữa những người mà đang vật lộn với chủ đề: Sự kêu gọi của Đức Chúa Trời vào vị trí lãnh đạo mục vụ có được nhận thấy một cách huyền bí? Hay thực tế? Sự kêu gọi của Chúa có được nghe thấy bằng một cách siêu nhiên hay tự nhiên?
Và một lần nữa câu trả lời là CÓ!
Tôi có những người bạn chứng thực rằng Đức Chúa Trời đã xuất hiện trong giây phút cuộc đời của họ trong một cách lạ thường và khiến họ nhận biết sự hiện diện của Ngài trong giây phút họ được kêu gọi. Nhưng không phải lúc nào cũng vậy.
Cá nhân tôi sẽ miêu tả kinh nghiệm của riêng tôi về việc Chúa kêu gọi tôi trong 3 cụm từ:
Tôi thấy đói khát: Tôi không thể nhận đủ từ Kinh thánh và tôi dường như không thể đọc đủ về mục vụ hoặc hỏi đủ những câu hỏi của người tham vấn cho tôi. Sự đói khát này lớn lên trong vài tháng khi mà tôi tìm trở lại với một hội thánh địa phương. (Một mặt, chúng ta phải theo đuổi sự kêu gọi này trong bối cảnh của một cộng đồng hội thánh địa phương và dưới sự tham vấn của các mục sư và những người lãnh đạo của chúng ta).
Tôi bị thuyết phục: Tôi đến với khoảnh khắc khi mà tôi nhận biết rằng Chúa muốn tôi dành phần còn lại của cuộc đời trong chức vụ lãnh đạo mục vụ trọn thời gian, lãnh đạo mục vụ hướng nghiệp. Tôi ở trên xe buýt đi đến Louisville, Kentucky khi tôi là một học sinh trường Phổ thông trung học. Tôi ghi nhanh xuống lề trang Kinh thánh của tôi cụm từ: “3-1-95 được kêu gọi để giảng đạo”. Tôi đã viết bên cạnh câu Kinh thánh Giê-rê-mi 1:5, câu mà tôi đọc ngày hôm đó…
“Trước khi ngươi được thành hình trong lòng mẹ, Ta đã biết ngươi; Trước khi ngươi được sinh ra, Ta đã biệt riêng ngươi ra thánh; Ta đã lập ngươi làm một nhà tiên tri cho các nước”.
Tôi trở nên tự tin: Khi tôi nhận biết Đức Chúa Trời đang kêu gọi tôi, thật đáng buồn là đã mất 7 tháng để tôi tìm được sự can đảm để công khai. Vào tháng 10 năm 1995 tôi giảng lần đầu tiên, cũng không đáng kể, bài giảng chỉ 18 phút. Nhưng kinh nghiệm đó đã thắp lên ngọn lửa trong tôi, cháy cho tới ngày nay và tôi không thể giữ kín nó trong tôi mà không lòe ra.
Trong khi tôi tin Đức Chúa Trời có thể và thường truyền tải lời kêu gọi của Ngài vào trong cuộc sống của chúng ta theo những cách độc đáo và đặc biệt, thì tôi cũng tin rằng có những cách xác nhận thực tế về tiếng gọi. Sau 20 năm nói chuyện với những lãnh đạo trẻ tuổi mới bắt đầu chức vụ, tôi đã phát triển ý thức cho những người nghiêm túc và cả những người không nghiêm túc – những người mà tiến xa hơn bởi vì họ nương tựa vào ân điển của Chúa và phung phí trong niềm tin, và những người mà lãng phí thời gian, công sức của họ đứng bên lề.
Khi ai đó thể hiện sự thích thú tham gia vào mục vụ hoặc nói về sự kêu gọi, sẽ có một vài câu hỏi khá phù hợp để hỏi và qua đó mà một lãnh đạo tương lai có thể và nên được kiểm nghiệm qua một số lĩnh vực.
1. Đời Sống Thuộc Linh
Quý vị có hiện đang bước đi trong sự hiện diện và quyền năng của Đức Thánh Linh không? Quý vị có đang đắm mình trong lời Chúa, cầu nguyện thường xuyên và lớn lên trong ân điển và sự hiểu biết về Chúa Giê-xu không? Và nó có thể hiện trong những mối quan hệ thân cận không? Những người thân cận quanh quý vị (đặc biệt là vợ hoặc chồng) sẽ nói quý vị đươc đầy dẫy Thánh Linh chăng?
2. Tấm Lòng
Quý vị có MUỐN lãnh đạo Hội thánh không? Quý vị có cầu khẩn cho điều đó không? Có đói khát điều đó không? Sự ham muốn đó của quý vị không thể thỏa mãn được nên quý vị không thể dừng lại?
3. Khả Năng
Rõ ràng chúng ta không bao giờ nên cố gắng phục vụ đơn thuần bằng khả năng của xác thịt nhưng để hiệu quả thì chúng ta phải mài dũa các kỹ năng và khả năng của chúng tal. Đây là lý do tại sao khả năng có thể dạy dỗ được là một trong những tính cách quan trọng nhất của những người lãnh đạo mục vụ. Khi quý vị dừng học hỏi, quý vị sẽ dừng việc lãnh đạo lại.
4. Tính Cách
Tính cách độc đáo của quý vị không thực sự quyết định quý vị sẽ lãnh đạo trong mục vụ hay là không. Hơn thế nữa, nó liên quan đến Cách mà quý vị sẽ lãnh đạo thế nào. Một trong những bài tập mang lại ích lợi nhất mà tôi đã từng kinh qua đó là công cụ đánh giá nhân sự (DISC profile) (hoặc là một trong nhiều loại khảo sát tính khí và tính cách tương tự). Tôi thoải mái, dễ dãi vì vậy tôi phải làm việc truyền tải những mong đợi một cách rõ ràng. Tôi ghét sự mâu thuẫn, vì vậy tôi phải lưu tâm về sự xung đột. Tôi là một người nội tâm, vì vậy dĩ hòa vi quý thật quan trọng.
5. Kinh Nghiệm
Một thập kỷ rưỡi trước, Angie và tôi đã có ý định ra đi lập một Hội thánh. Và nếu chúng tôi đã làm như vậy, nó sẽ thật thảm khốc. Tôi chỉ biết rằng bởi vì tất cả những gì chúng tôi đã đụng phải trong 5 năm cuối mà tôi hoàn toàn không được chuẩn bị để quay trở lại. Tất cả những kinh nghiệm trong quá khứ của quý vị, dù tốt hay xấu sẽ chuẩn bị quý vị cho những gì kế tiếp trong cuộc đời của quý vị.
Nếu quý vị đã đến một nơi trong hành trình đức tin của quý vị, nơi mà sự đói khát của quý vị được đáp ứng phục vụ và sự tin chắc, thuyết phục rằng Chúa muốn quý vị phục vụ và quý vị có sự trưởng thành, lòng khát khao, khả năng, tính cách, kinh nghiệm cần thiết để chuẩn bị quý vị, vậy thì HÃY TIẾN TỚI!
Mỗi một người tin Chúa được “kêu gọi”. Tất cả chúng ta đều được kêu gọi để phục vụ những người khác, để chia sẻ phúc âm, và để làm vinh hiển danh Chúa. Tất cả chúng ta được kêu gọi để làm những điều này “trọn thời gian”. Nhưng tạ ơn Đức Chúa Trời đã ban cơ hội đặc biệt cho một số người để được đằm mình hoàn toàn trong cuộc đời lãnh đạo thân thể của Đấng Christ hướng tới mục đích Phúc âm.
Theo Churchleader.com