Hội Thánh Tin Lành Hamburg
  • TRANG CHỦ
  • GIỚI THIỆU
    • HỘI THÁNH
    • LÃNH ĐẠO
  • THƯ VIỆN
    • BLOG
    • LỜI CHỨNG
    • MEDIA
      • HÌNH ẢNH
      • NHẠC THÁNH
      • VIDEO
    • TIN LÀNH
      • TÍN LÝ CĂN BẢN
      • GIÁO TRÌNH ISOM AUDIO
      • SÁCH TIN LÀNH
      • KINH THÁNH THIẾU NHI
  • KẾT NỐI
    • LIÊN HỆ
    • DÂNG HIẾN

KHOẢNH KHẮC KỲ DIỆU

img

 Có lẽ trong chúng ta, ai cũng có những thời khắc tuyệt vời. Khoảnh khắc ấy đẩy đời ta đến nơi sáng, rất sáng, sung mãn, dư dật và hạnh phúc. Riêng tôi, những ngày tháng ấy, được sống trên nền nhạc và hoa, sao mà diệu vời, mơ màng, nhẹ bẫng, mướt mát như nhung. Nó hợp với tôi lắm, vì tôi là „lãng tử, tự do“.

Các bạn mến,có thể bạn còn chưa biết, còn có những khoảnh khắc tuyệt vời trên mọi tuyệt vời. Tôi sẽ kể về giờ phút mà chính tôi được hưởng ân phước đó. Sự thật như thế nào, các bạn nán chờ một chút nhé, tôi sẽ viết ở phần sau.

Khởi đầu, chúng ta rời nước ra đi, ai cũng tâm niệm một điều „làm cho nhà ta giầu, dân ta mạnh“. Thế rồi kẻ sĩ, những người có chữ „húc“ đường có chữ, người lao động chân tay „húc“ kiểu chân tay, có những người đá chéo giò nghiệp, miễn sao kiếm được tiền. Rồi năm tháng trôi qua, lưng mỏi, chân chùn, lại có người xấu số nằm xuống, có kẻ đao búa chết bởi cạnh tranh, một số người buộc phải quyên sinh...

Chúng ta chỉ biết ngậm ngùi gửi lời chào vĩnh biệt. Còn tôi và một số người còn lại vẫn dương cờ, biểu ngữ „mèo trắng, mèo đen miễn là kiếm được tiền“. Chúng ta lao theo guồng của dòng chảy đó, và mong cho nó chạy nhanh hơn nữa. Con đường chúng ta đi thật „con đường máu và  hoa“...

Ngày đến đã đến, đến lượt tôi. Ngày đó, trán tôi đổ mồ hôi lạnh, mắt hoa, đầu nóng...Tôi mặc xác tôi, không thuốc thang gì hết, tôi nào có thời gian cho việc „nhảm nhí“ này, tôi tự nhủ. Nhưng đời đâu có thế, tới ngày linh hồn tôi gọi thân xác tôi, nhưng nó chẳng còn nghe nữa. Tôi khuỵu xuống, thân xác nhũn ra, sau đó tôi được đưa vào bệnh viện cấp cứu bằng máy bay (Ấy vậy, guồng máy kiếm tiền của tôi vẫn chạy cho đến lúc hết đà. Thế mới biết tôi tham việc như thế nào). 

Trong bệnh viện, trên thân thể tôi, cơ man nào máy móc, có tới tám ống dẫn (trợ thở, truyền dịch, máu...) thuốc thang. Các bác sỹ , y tá rất tận tình để cứu mạng sống của tôi, nhưng bệnh tình ngày càng trầm trọng. Mắt tôi đã chuyển sang màu vàng, cơ thể ứ đọng nước, phù nề, chân tay tím tái, không thể cử động, mạch tim yếu ớt. Tôi đã sống những ngày giờ đầy những hoang tưởng. Có lúc tỉnh, tôi ước ao được trở về Việt-nam, sống ít ngày và được chết ở quê hương, nhưng...đã muộn quá rồi. Tôi đã khóc và nghĩ đến cái chết, thế là xong. Bây giờ, tất cả là vô nghĩa, tiền bạc bao nhiêu cũng không cứu được tôi nữa. Cái chết đang tiến dần, tay chân, người tôi bắt đầu biến dạng, tôi cố nói với người thân cùng bạn bè, khi tôi còn tỉnh, mong họ giúp tôi việc hậu sự. Còn tôi chỉ nằm chờ, chắc chỉ còn vài ngày nữa sẽ sang thế giới bên kia...

Cửa phòng bỗng mở, tôi nghe loáng thoáng có tiếng người Việt Nam, tôi vẫn vô cảm, cũng chẳng vui mừng gì nữa. Một người đến gần tôi, theo sau có một vài người khác. Anh đến nắm tay tôi, tôi thấy hơi ấm và nóng. Mắt tôi nhìn rõ hơn, anh là Thân Đức Cường, Trưởng Lão của tôi, tôi cũng nhận ra anh Công, anh Băng đứng bên cạnh, là anh em trong Chúa với tôi, xa hơn, có vài người mặc áo trắng, tôi nhìn không rõ. Khi ấy, tôi và mấy người bác sỹ chắc có cùng một suy nghĩ, trưởng lão và các anh đến để cầu nguyện cho tôi trước lúc qua đời... Mục Sư đặt cuốn Kinh Thánh lên ngực tôi, tay kia đặt trên trán, tôi thấy ấm áp, nhìn mắt anh có nhiều biểu cảm, mi mắt anh ướt, và tôi nghe thấy anh nói (có lẽ là cầu nguyện)...Tôi nhận ra tiếng Chúa ngày nào, tiếp đến là những âm thanh vang rền, trầm ấm. Tôi chìm trong niềm vui như thấy mình đang ở trong Hội Thánh. Tôi bắt đầu nói từng chữ theo anh, kêu cầu Chúa Cha và danh Chúa Giê-xu, tôi nghe càng ngày càng rõ hơn, cùng lúc tôi thấy trong mình nóng bức, tôi cựa mình và đôi tay rung lên, tôi muốn giựt hết các ống chuyền dịch ra khỏi thân thể. Tôi muốn trỗi dậy. Trong huyết mạch, tôi cảm nhận đựơc sự chuyển dịch gì đó, tôi muốn đạp tung chăn ra, trán và sau lưng tôi mồ hôi toé ra. Thấy tôi có những biểu hiện lạ thường, Mục Sư ghé vào tai tôi nói:„Chúa Giê-xu đang ở đây để chữa lành cho anh. Chúng ta hãy hát ca ngợi Ngài“. Chúng tôi bắt đầu hát, và cơ thể tôi như giãn ra, đầu và chân như có làn sương trắng bốc lên. Bài hát cứ rền vang như quạt nhẹ vào thân thể tôi, tôi chìm đi trong nhạc điệu tôn vinh Chúa...
Hai ngày sau, tôi đã tỉnh lại hoàn toàn, tôi nói cười vui vẻ với các bác sỹ, mọi người xung quanh tôi cũng vui lây. Ấy vậy, chỉ vài ngày trước đó, các bác sỹ đã nhún vai, lắc đầu, rằng họ không thể cứu tôi được nữa.

Bạn yêu qúi, vậy là tôi và các đồng đạo tôi đã và đang đi trên con tầu ân phước đến ga sự sống đời đời. Đó là Nước- Trời! Riêng tôi, đã nhận thấy ánh sáng nước trời ngay trên đất rồi. Chúa ơi, ân phước của Ngài quá lớn với con. Con cầu mong Chúa cứu tất cả những linh hồn trên đất này, cho họ biết đến quyền năng, sức mạnh, tình yêu thương của Ngài.


Xin Chúa cứu dân tộc chúng con!

Nguyễn Xuân Minh.

 

  • Chữa lành ung thư
  • Phép lạ siêu nhiên

Bài Viết Liên Quan

BƯỚU CỔ ÁC TÍNH ĐƯỢC CHỮA LÀNH

BƯỚU CỔ ÁC TÍNH ĐƯỢC CHỮA LÀNH

Đấng Ban Sự Sống

Đấng Ban Sự Sống

CÂU CHUYỆN CỦA HUYÊN

CÂU CHUYỆN CỦA HUYÊN

UNG THƯ ĐƯỢC CHỮA LÀNH

UNG THƯ ĐƯỢC CHỮA LÀNH

KHOẢNH KHẮC KỲ DIỆU

KHOẢNH KHẮC KỲ DIỆU

CÓ MỘT TÌNH YÊU

CÓ MỘT TÌNH YÊU

QUYỀN NĂNG CHỮA LÀNH SIÊU NHIÊN

QUYỀN NĂNG CHỮA LÀNH SIÊU NHIÊN

Chúa Ban Cho Chúng Tôi Cuộc Sống Tốt Hơn

Chúa Ban Cho Chúng Tôi Cuộc Sống Tốt Hơn


© 2023 Hội Thánh Tin Lành Hamburg

  • HỘI THÁNH
  • LIÊN HỆ
  • TRANG CHỦ
Hội Thánh Tin Lành Hamburg
  • TRANG CHỦ
  • GIỚI THIỆU
    • HỘI THÁNH
    • LÃNH ĐẠO
  • THƯ VIỆN
    • BLOG
    • LỜI CHỨNG
    • MEDIA
      • HÌNH ẢNH
      • NHẠC THÁNH
      • VIDEO
    • TIN LÀNH
      • TÍN LÝ CĂN BẢN
      • GIÁO TRÌNH ISOM AUDIO
      • SÁCH TIN LÀNH
      • KINH THÁNH THIẾU NHI
  • KẾT NỐI
    • LIÊN HỆ
    • DÂNG HIẾN
Go Top

Member Login

  • Create an account
  • Forgot your username?
  • Forgot your password?